洪荒之牧道遂古解读:
bó mǔ , mǐn jiě hé dà gē hái méi yǒu huí lái ma ?
zhì yú shì shéi de dōng xī , zǎo jiù jiāng zhè gè wèn tí pāo dào le nǎo hòu , xiàn zài xīn lǐ xiǎng zhe jiù yī jù huà
“ tài luó hú ” jǐng shǔ de zhí bān jǐng chá jiàn yǒu rèn yǐng yǐng tā men zài , tōu xián chū qù chōu yān le
xí fēng hán jiě kāi shǒu wàn de wàn biǎo , quán shēn zhǐ chuān zhe yī tiáo hēi sè nèi kù zǒu jìn le yù shì lǐ
“ tā xiǎng ràng nà xiē zhuī qiú tā de rén duàn le niàn xiǎng , bié zài dòng nà fāng miàn de xīn sī le
cǐ shí , yáng yún fān yī xíng rén de mù dì , biàn shì yào chuān yuè zhè yī céng 【 shì jiè 】, jìn rù dào 【 hùn dùn zhī yǎn 】 nèi bù de bái yún fēng
shén xiāo dào jūn , tiān chén dào rén , hái yǒu zhú lóng lǎo zǔ , zhè sān rén nǎi shì lián méng
liú shū zhēn wēn qíng de kàn zhe tā , wēi xiào dào :“ jiù shì zhè gè yì sī
tā é tóu , gèng shì yào dòng chū yī céng xuàn lì de shén niǎo dào wén , ràng tā kàn qǐ lái rú tóng shì shén qí líng chén
tīng wán kǒng fāng suǒ shuō , lǐ jì yī jí shǒu ,“ rú cǐ , hòu huì yǒu qī !”